Em của anh chỉ
là cô gái nhỏ,
Đâu cao sang
như châu báu ngọc ngà.
Không lộng lẫy
giống trăng vàng soi tỏ,
Hay sáng lòa
tựa bóng nắng thướt tha.
Em không muốn
mộng mơ điều viễn vọng,
Tưởng đến ngàn
sao nháy tận trời cao .
Tình chói
chang trong mắt ngời ánh đọng ,
Hình như luôn
lấp lánh nỗi thương đau !
Em chỉ ước một
mối tình chân thực,
Không phải là
mộng ảo của chiêm bao.
Em nào phải
Tiên của động Từ Thức,
Có cần chi
hoa tươi thắm đón chào ?
Mây ngũ sắc dẫu
muôn vàn rực rỡ,
Chỉ thoáng thôi
sẽ tan tác nhạt nhòa ...
Hoa dẫu đẹp ngát
hương rực trời nở ,
Có thể nào năm
tháng không phôi pha ?
Biển yêu đương
đầy sóng gào bão nổi,
Con thuyền tình
thì nhỏ bé mong manh .
Chợt cơn giông
trong phút giây giận dỗi,
Cũng đủ xô
thuyền nhỏ vỡ tan tành ...
Em chỉ muốn một
vòng tay ấm áp,
Một tấm lòng
son sắt dẫu cách ngăn.
Một buồng tim
chan hòa chung nhịp đập,
Và mắt nhìn san
sẻ nỗi trở trăn ...
Em sẽ lấy tình
anh cho tất cả,
Đem chia hai,
dùng chỉ một phần thôi .
Còn nửa dành để
khi tình đói lả,
Sẽ thế thay
những giọt nuớc mưa trời ...
Thu T.
02-14-13