Thursday, January 19, 2012

ĐÔNG HOÀI NIỆM



Tôi trở lại một chiều Đông gía buốt ,
Sương phủ mờ trên vai ướt co ro.
Con đường xưa héo tàn làn cỏ mượt,
  Đã bao lần đón từng bước  ngây thơ.

Vẫn dãy phố chạy dài không ngôi bậc,
Hàng cây khô nghiêng ngả dáng u sầu .
Nắng nhấp nháy trên cành vươn cao ngất,
  đôi chim thinh lặng mắt nhìn nhau…

Màu mây xám cuộn vòng trôi hờ hững,
Hiu hắt buồn làn gió rít trở trăn.
Hoàng hôn rơi bóng mờ chìm sâu lng ,
    Bay nhn nhơ vài bông tuyết trong ngần .
Từng  viên sỏi vướng bước về chập choạng,
Cả thịt da tê tái nỗi bàng hoàng .
Đôi mắt mỏi lạc loài trong vầng sáng   ,
Kỷ niệm xưa chìm khuất chẳng âm vang !

Tôi đứng đó bơ vơ niềm nhung nhớ ,
Biết tìm đâu ngày tháng đã xa xôi.
Thời gian vẫn luôn làm mờ qúa khứ,
Sao trong tôi nguyên vẹn một khung trời…

Thu T.

No comments:

Post a Comment