Đôi chim uyên
tìm nhau trên bờ vắng,
Mặt nước đầy
gọi nắng đến long lanh.
Con sóng xa ồn
ào tung bọt trắng,
Bãi cát vàng in
từng dấu chân quanh …
Em lẻ loi một
mình trong gió lộng,
Giọt sầu mang
một thuở đến đong đưa .
Dư âm xưa lại
về theo tiếng vọng ,
Chợt thương mình
mê mải tình bơ vơ !
Anh có hay biển
chiều nay giận dỗi,
Vỗ từng cơn
tung cao ngọn bạc đầu .
Như nuối tiếc
một người đi khuất lối,
Hay nghẹn ngào
lời oán trách về nhau …?
Trời mênh mông vẫn lửng lơ thầm lặng,
Biết tìm đâu năm
tháng đã nhạt nhòa !
Gọi trong mơ
cho giấc dài mặn đắng,
Để u hoài thả
cho tháng ngày qua .!
Nắng đã úa như
tình sầu hiu hắt ,
Chiều sắp tàn
ngơ ngác cả ý thơ.
Mây trôi
nhanh rủ nhau cùng tản mác,
Em âm thầm ngậm
ngùi thoáng hương xưa …
Hoàng hôn biển
hình như đang xuống vội,
Phủ sắc trầm
cho tím ngắt không gian .
Chiều mênh mông
rưng rưng buồn những nỗi,
Người ở đâu,
hỡi trăng núi gió ngàn …?!
No comments:
Post a Comment