Đã bao lần anh
thấy lòng thổn thức,
Nhớ trường
xưa, chốn cũ thuở dại khờ .
Nhớ con đường
Võ Tánh (?) còn hoang sơ,
Trưa nắng đổ
tan trường đoàn cò trắng ?
Đã bao lần chị
thấy môi mặn đắng,
Mắt lệ nhòa
biết trường cũ đổi tên ?
Lũ bạn thân tan tác khắp mọi miền,
Thầy ,Cô đã mỗi
người xuôi mỗi ngả !
Đã bao lần em
trên đường vội vã,
Đứng lặng lờ
trước cổng mái trường yêu ?
Khung sân buồn
dù nhộn, vẫn hoang liêu,
Người năm cũ
nhạt nhòa trong dĩ vãng …
Đã bao lần
tôi mơ màng chờ sáng,
Lặng đếm từng
tiếng tích tắc trong đêm.
Thời gian đi
làm sao trở lại tìm ,
Thuở sách vở
bây giờ thành xa lạ !
Đã bao lần gặp
nhau Picnic Hạ,
Công viên dài
tìm kiếm nét mặt quen!
Trong dòng đời
gánh nặng kiếp đua chen,
Đời viễn xứ,
tình nồng lại tiếp nối.
Đã bao lần Đại
Hội ta tìm tới ,
Thầy Cô mừng
,trong ánh mắt yêu thương.
Lưu bút xưa giờ tiếp nối dòng vương,
Ghi thương tiếc
những người vừa khuất mặt!
Các bạn ơi,
hãy vòng tay giữ chặt,
Chút nghĩa
tình còn lại xin dựng, tôn.
Ôi một đời thương qúa chữ: đồng môn ,
Dù chia cách vẫn tim thầm lưu luyến .
Năm mươi năm Đại Hội mừng sắp
đến,
Ngày khai trương Viện
Giáo Dục Quốc Gia .
Cũng là ngày chúng ta nhận
chung Cha
Dòng họ Quốc tháng năm
hoài tiếp nối.
Chúc ĐH thành công
Thu Tâm (Đại Hội 50 năm Viện QGNT)