NƯỚC MẮT CỦA BIỂN
Xin click vào để nghe thơ phổ nhạc.
Xin click vào để nghe thơ phổ nhạc.
Em vẫn khóc một mình từ khi đó,
Ngày nhận ra biển đã chẳng còn xanh.
Trong tim em chỉ còn con sóng dữ,
Mỗi chiều về ào ạt vỗ nhịp nhanh.
Những hạt cát của ngày xưa rất nhỏ,
Anh cuống cuồng sợ em sẽ đau chân …
Đối diện em giờ cả vùng bão gió,
Anh ở đâu có cảm thấy ngại ngần !
Có hạt nước trên bờ môi em mặn ,
Chim nhìn em trên ghềnh đá chênh vênh.
Quay mặt đi, em nuốt nhanh vị đắng,
Chợt nhận ra ... em đang khóc một mình !
Con sóng biển lại chồm cao giận dỗi,
Có phải không biển đang nhớ bóng thuyền ?
Lời thiết tha từ đại dương vang dội ,
Tiếng rì rầm thương con nước truân chuyên!.
Ngày lắng trôi nghẹn ngào trong nỗi nhớ ,
Gió ngậm ngùi xoay mãi cọng rong rêu.
Mây cũng đang bơ vơ đi tìm lối ,
Anh xa xôi ,em lạc mãi trong chiều…
Thu Tâm
10-2012
Anh cứ tưởng mình yêu nhau từ đó
nhưng chợt buồn mái tóc chẳng còn xanh
trong mắt nhau anh nhìn cơn sóng dữ
của đêm thâu nghe nghịp đập tim nhanh
Vùng biển mặn con dã tràng rất nhỏ
chạy cuống cuồng sợ em đạp dưới chân
Sợ cả sóng biển sô đùa bão gío
Sợ cả tình xây trên cát ngại ngần
Em ... tình như sóng mắt em biển mặn
Nụ môi buồn theo hồn lạc chênh vênh
Ta nhìn nhau dấu yêu ngàn giọt đắng
Chợt biết ra hồn ta khóc một mình
Đời vô lối cứ dâng cao hờn dỗi
Sóng tư tình vỗ mạnh mạn neo thuyền
Như tiếng gọi ái ân reo vọng dội
Em hỏi ta rồi vội khóc trân chuyên
Ta nghẹn ngào dấu trong cùng nỗi nhớ
Của ngày xưa thuyền lướt bóng rong rêu
Tìm hạnh phúc, em gối chăn một lối
Chợt bây giờ bến vắng lạnh trong chiều...
Chinh Nguyên Aug 23, 2013
Tặng thu Tâm
No comments:
Post a Comment