Tình của Cha như trời cao lộng gió,
Giống biển xanh trầm lắng nước mênh mông
Tựa non cao hùng vĩ giữa trời không,
Rạng ánh đuốc một đời luôn tỏa sáng.
Vòng tay Cha chở che con năm tháng,
Dắt dìu con vượt khỏi bước chông gai.
Cha cho con kiến thức cả ngày mai,
Con khôn lớn, vào đời luôn ghi nhớ.
Có những lần con chợt nghe tiếng thở
dài trong đêm , nhưng nào đã hiểu gì!
Rồi một hôm cùng nhịp bước quân đi
Cha biền biệt theo hồn thiêng sông núi.
Mẹ ôm con mắt mờ, đầu xổ rối,
Con thẫn thờ trong phận trẻ mồ côi !
Vành khăn tang lượn theo gió chơi vơi,
Đã quấn chặt đời trẻ thơ từ đó .
Bao nhiêu năm vẫn tràn tuôn lệ nhớ,
Hình bóng Cha giờ
nương , lướt nơi đâu ?
Thoáng sương rơi,
con tưởng đôi mắt sầu,
Cha theo gió đến bên con mờ ảo …
Một cành hoa con dành trong trí não
Với tâm thành dâng
tặng đến cha yêu.
Thu T.
No comments:
Post a Comment