Ngày xưa mắt em trong veo,
Bây giờ biến dạng eo xèo huyền mơ.
Sương lam che kín đôi bờ,
Trông xa chẳng thấy, gần... mờ căm căm ...
Lái xe cứ phải khấn thầm,
Ánh nhìn phiêu lạc, ủi lầm cột , cây !!!
Đèn xanh bỗng chốc dừng ngay,
Chân ga đạp lộn xe bay lên lề .
Loanh quanh lạc mãi lối về.
Đường quen bỗng lạ, bảng đề mông lung !
Bạn bè than vãn tứ tung ,
Thương yêu tên gọi đóng khung “Tâm ...nhòe ”...!
Không tìm ra lối : khóc nhè,
Màn đêm phủ xuống, lè phè : không đi !
Hình xưa , mắt cũ nhớ chi,
Nhắc thêm chỉ tiếc, giá chi ... đừng gìa .
Thu T.
No comments:
Post a Comment