Tuesday, September 27, 2011

TÌNH THU RƠI



Thời gian chầm chậm bước,
Nắng thẫn thờ theo sau
Bóng dài lê lướt thướt,
Chiều sương khói pha mầu.

Ráng chiều đang biến đổi
Trên khắp đồi núi hoang .
Gió thì thào dẫn lối,
Để  chiều về thênh thang …

Cây mờ nghiêng ngả bóng,
Lá rung rinh mỉm cười.
Hoàng hôn vừa rung động,
Tung lá vàng Thu rơi.

Hoa cúi đầu xếp vội
Từng cánh nhỏ ấp e.
Trên thảm màu khuất lối,
Sương lan tỏa ngõ về.

Lập lòe đàn đom đóm
Như muôn ngàn ánh sao .
Đêm Thu vừa mới chớm,
Bên cánh chuồn lao chao  .

Bàn chân Thu khe khẽ,
Sợ thinh động từng không.
Mây đến bên nhè nhẹ,
Vòng ôm trọn dáng hồng…

Tàn cây bỗng mắc cở,
Quay mặt che nụ cười.
Lá xoay nghiêng che chở,
Cho tình Thu buông lơi…


 Thu T.

  



NỤ HỒNG TRONG ĐÊM




Tôi đã lỡ để thời gian phí phạm,
Dìm tâm hồn trong cõi ảo mông lung.
Giam tâm tưởng vào tương lai màu  xám,
Để hoàng hôn lẩn trốn mắt ngại ngùng.

Theo bóng tối lặng lờ đi tìm kiếm,
Chân lạc loài từng lối rẽ  mơ hồ.
Bao vết xước khắc sâu vùng kỷ niệm,
Nên nửa đời mỏi mệt bước bơ vơ.

Đem vết tích  từ giòng sông tâm tưởng,
Cho đổ tràn theo triền dốc tháng năm.
Tôi ngơ ngác quay mòng mơ phương hướng ,
Thấp thoáng mây vừa hé ánh nguyệt nằm.

Cánh chim hoang hót tiếng cao chợt cất  ,
Thoảng đâu từ thung lũng vượt ngàn sông.
Rừng vang vọng suối reo lời ru mật,
Rộn ràng khua tĩnh mịch của không trung .

Chen giữa muôn lá reo mời xào xạc,
Trăng mơ màng choàng thức giấc say nồng.
Lướt thong dong gió thổi mây tan tác,
Và nghiêng vai,  tôi thấy được nụ hồng .

 Thu T.

Friday, September 23, 2011

DÒNG SÔNG DẠI KH 


Cõi ta bà đang vui chợt khóc,
Như dòng sông lúc đục lúc trong.
Thuyền gây cho sóng xoáy vòng,
Rồi trôi đi mãi, để lòng sông đau
Khi triều rút trơ màu rêu úa,
Nước ròng lên tràn túa rong xanh .
Dòng sông ngày tháng quẩn quanh,
Dại khờ ngóng đợi mong manh dáng thuyền…

Thu T.

Thursday, September 22, 2011

THU NAY TÔI VIẾT CHO NGƯỜI & (Nhac)

(Click vào tựa bài để nghe nhạc)
Nhạc : Nguyễn Vũ
Tiếng hát : Ái Vân


Anh ạ, lại một mùa Thu đang đến, như vẫn đến mỗi năm khi hạ tàn cơn nắng quái  . Nhưng anh ơi, bao nhiêu năm qua rồi mùa Thu xưa vẫn sống trong tâm hồn em lồng lộng . Mùa Thu năm nào với những kỷ niệm rạt rào đầy đắng cay lẫn hạnh phúc tràn trề tươi sáng. Một thời vui vầy ngắn ngủi trong chuỗi đời đầy ngổn ngang oan trái chia ly. Thu xưa không còn nữa, cũng như anh ngày một xa dần em. Nhưng mãi mãi anh sẽ là sương khói của mùa Thu vương vấn trong em không biết đến khi nào…

Hôm nay Thu về, đứng ngẩn ngơ trong khung cửa nhìn ra để cảm nhận được cái nắng hôm nay đẹp qúa. Bầu trời trong  xanh  với những đoàn mây trắng vắt ngang đang lơ lửng lượn lờ mang đủ hình thù quái dị. Một cụm mây lớn kéo theo sau chuỗi dài càng mỏng dần về phía sau lừng lững đến gần tầm mắt,  em chợt liên tưởng tới .. Ông Thần Đèn trong truyện cổ tích “Cây Đèn Thần” thuở bé đã được đọc. Tưởng chừng vẫn còn là một đứa trẻ con, em nhắm mắt thầm xin điều ước nguyện. Mở mắt ra, Ông Thần Đèn đã tan loãng vào hư không tự lúc nào, chỉ còn cái đuôi rời rạc đang đưa tay vẫy vẫy như chế ngạo con bé khờ khạo . Và em thấy mình bỗng hụt hẫng ,rưng rưng nghẹn .

Ôi mùa Thu, mùa của những đan giăng ước mộng, mùa của nồng thắm yêu thương. Đôi chim non đang hòa chung nhịp hót, bướm chập chờn trên mỗi khóm hoa xinh . Những tàn cây khoe đủ sắc màu rực rỡ đang vươn cao tô thắm cho cuộc đời những nét đẹp nên thơ .Sao em mãi xót xa nuôi dĩ vãng và để hoài ngậm ngùi lạc lõng trên mỗi bước chân tan tác lá vàng rơi! Anh đâu rồi mỗi chiều mưa đổ thiếu vắng cánh dù che, anh ở nơi nao khi khuya khoắt tuyết giăng ngập tràn ngõ vắng lối về em bước thấp bước cao. Anh đi rồi, từng hạt sương đêm Xuân thản nhiên ngắm nhìn những giọt nước mắt em lóng lánh đổ khi nỗi nhớ anh lên đầy trong tim. Hàng ngàn tia nắng gắt chẳng thương tiếc cứ sỗ sàng thiêu đốt khắp thịt da em chiều Hạ cháy. Những bông tuyết giá băng mùa Đông vẫn không ngại ngùng rơi bám trên môi má em đã xám lạnh u sầu. Và mùa Thu, lại dịu dàng ru em trong tê buốt sắt se …Khắp bốn mùa, em luôn cần đến vòng tay anh che chở, nhưng nhìn quanh vẫn có mỗi cái bóng của chính mình đang âm thầm quẩn quanh theo sát bên chân!

Thu  đến rồi anh ơi, trong lòng em lại ngập tràn những lời xưa , chuyện cũ . Bao nhiêu năm không đủ xóa mờ, anh vẫn hiển hiện như Thu đang về trước mắt, Thu vô tình chiếu lờ lững khúc phim xưa. Những chiếc lá vàng rơi phủ đầy trên cuốn sách cũ, sách nhạt nhoà bạc phếch, bìa cong queo. Nhưng con chữ bên trong thì vẫn bóng ngời dấu tích của năm nào. Từng trang, từng trang dàn trải bao nỗi niềm . Mỗi đoạn đời là mỗi dấu chấm than trong ngoặc kép. Em không cần mở ra nhưng đã thuộc nằm lòng từng câu từng chữ cũng như mỗi chấm xuống hàng sang trang. Tất cả đầy ắp hằn rõ trong tâm em , rộn ràng khi sáng đến và ngậm ngùi tối bơ vơ .

Những giòng này em viết cho riêng anh, một lần thôi và vĩnh viễn mang chôn chặt trong lòng. Em vẫn mong ở nơi xa ấy anh luôn được bằng anh hạnh phúc, không còn phải toan tính lo âu . Một đời rồi sẽ chóng qua nhanh, bao năm nước mắt khóc thương cũng ngày sẽ vơi cạn, em vẫn sống lất lây để lo tròn bổn phận nhưng con tim thì đã tím một mầu...


Thu T.



CHỚM THU

Chiều vừa đẩy bóng qua song,
Hắt hiu giọt nắng đợi mong cuối ngày.
Thướt tha Thu đến theo mây ,
Mang theo hơi lạnh  buốt ngây ngất trời.
Gió Thu gõ cửa không lời,
Bóng Thu thấp thoáng tiếng cười mộng mơ.
Chiều vàng chợt chạm hồn thơ,
Thấy mình giữa phố đang ngơ ngẩn hồn…

Thu T.

CHIỀU THU Nhạc






 




Thu T.

 Buồn tàn thu..nhạc trong hình Pls  Duy Quang)

ChieuThu ChieuThu-1.jpg

LÒNG NHÂN THẾ

                                                  *Họa bài thơ chiều thu cuả Thu T.


THU sang lá đổ kín ven đồi
TÂM tưởng hoa vàng gió cuốn trôi
VUI nẻo đường đời thêm thắm thiết
TƯƠI cùng nhân thế khắp muôn nơi
ĐỂ bao xanh thằm bừng tươi sáng
THƠ vịnh bên rừng ánh nắng soi
CHO nỗi buồn pha vào cảnh biếc
ĐỜI còn thi vị chuốc mưa rơi


Cù Hoà Phong

Wednesday, September 21, 2011

VẠT NẮNG CUỐI NGÀY





Vạt nắng xế đậm tươi màu cỏ úa,
Bên sườn đồi nằm phơi dáng bâng khuâng.
Cơn gió lạ mượt mà như dải lụa,
Đến mơn man hàng lá đứng chôn chân.

Chiều ngơ ngẩn nghiêng nghiêng đầu say ngắm,
Thảm cỏ xanh lóng lánh ánh tơ vàng.
Thời gian trôi lặng mơ màng chìm đắm,
Bóng cây rung theo hơi thở dịu dàng …

Còn tiếc nuối mây lang thang chưa vội,
Cố níu thêm giây phút cuối mơ hồ.
Từng giọt nắng chói chan nhoà muôn lối,
Mặt trời len trong vòm lá ngây ngô.

Hoàng hôn về tô thêm màu rực rỡ,
Bước chân êm lặng lẽ tiễn chiều đi .
Thương rừng hoang bóng chiều hoen dang d,
Lá Thu rơi tan tác ưc mơ gì ?

Thu T.

   

DÒNG SÔNG CÔ ĐƠN (Họa thơ HCB & VTT)



Con sông xưa ôm niềm đau rên xiết,      
Thuyền bỏ đi tìm bến khác một hôm.
Trong chiều êm không lời ru tiễn biệt,
Sông nghẹn ngào da diết mãi môi hôn…
                       
Sóng lăn tăn lặng lờ tình nhung nhớ,
Bờ uốn cong nén chặt nỗi tủi hờn.
Gió vút qua nghẹn ngào câu than thở,
Mây cúi đầu chia xẻ mối tình đơn.
           
Tháng năm xưa, vòng tay nồng hơi ấm ,             
Thuyền say sưa bên sóng vỗ nhẹ nhàng .
Tình thiết tha bao năm dài nồng đậm,
Kề vai nhau trong chiều  xuống mơ màng …
                       
Bờ sông xưa tiếc thương thuyền, vẫn đợi
Nát hoàng hôn chân trời tím sắc pha.
Cánh nhạn bay khuất giữa trời cao vợi,
Mối duyên sầu ngơ ngác  mỗi mình ta !

Thu T.   

Nhớ một dòng sông
Sông Đồng Nai nước xuôi dòng chảy xiết
Bến đò xưa còn đó mỗi chiều hôm
Anh bỏ xứ nơi phương xa biền biệt
Thuở ban đầu vương vấn mãi nụ hôn
Thu đã về gợi bao niềm thương nhớ
Vàng lòng em những dòng lá ghen hờn
Đêm hẹn ấy chúng mình chung nhịp thở
Giờ mình em năm tháng với cô đơn
Đâu còn ngày có anh vòng tay ấm
Ta dìu nhau say từng bước nhẹ nhàng
Trái tim rung những nhịp tình sâu đậm
Mấy mươi năm ôi tình đã muộn màng
Ở phương nầy em vẫn mong vẫn đợi
Thư tình xưa nét mực tím phôi pha
Dòng sông nhớ phương trời xa vời vợi 
Con đò anh giờ đậu bến ngưòi ta ...
VTT
9/2011
Dòng Sông Định Mệnh…

Em mãi trôi trên dòng sông chảy xiết
Ta giang hồ, quán vắng lạnh chiều hôm
Em yêu dấu, phương trời xa biền biệt
Ta phương nầy nhớ mãi một nụ hôn ?!

Cứ trăn trở để thấy mình thương nhớ
Em lưu vong còn ta mãi ghen hờn
Khi xa lắc nhớ ai từng hơi thở
Rồi ngậm ngùi trong nỗi nhớ cô đơn

Ta cũng biết em thèm vòng tay ấm
Một bờ vai, một cái siết nhẹ nhàng
Ta rất biết em với tình sâu đậm
Dâng tặng ta dù tình đến muộn màng

Thì cứ thế, mộng mơ và chờ đợi
Dẫu mai nầy còn lại những phôi pha
Ta vẫn biết tình ta xa vời vợi
Em bây giờ - vẫn là của người ta..?!
Hồ Chí Bửu


Tuesday, September 20, 2011

TIẾNG HÁT ĐÊM TRĂNG


Biển khuya căng lộng gió về,
Thướt tha sương ngậm bốn bề phủ giăng.
Sững bên bờ ngắm vầng trăng,
Đốm sao thức dậy vùng vằng quay đi.
Bạc đầu sóng hát thầm thì,
Ai ơi đứng đó làm chi , đêm dài.
Vòm trời có trăng kề vai  ,
Gió kia cũng bận miệt mài tương tư.
Vờn mây tận chốn xa cơ,
Chim đôi đang lượn vùng mơ kết tình .
Chỉ riêng ta , có một mình,
Đầu nguồn, cuối bến dập dềnh chờ  mong.
Biển sâu, biển rộng mênh mông ,
Lại đây đùa với ta không, một lần ?
Đưa nhau đi khắp xa gần,
Nổi trôi trên bước chân trần lãng du .
Bây giờ đã cuối mùa Thu,
Còn bao lâu nữa trăng ru bóng gìa !
Kiếp phù du có chăng là
Ta đây, người đấy cùng hòa bơ vơ….

Thu T.

TIẾNG GỌI XÔN XAO



Lừng lững vầng trăng mờ tỏ,
Soi hồ nước ánh lung linh.
Ngàn tinh tú quanh vụn vỡ,
Mây ru theo gió ẩn mình.

Mênh mông gương hồ gợn bóng,
Cây buồn đứng ngẩn chơ vơ,
Tay nâng trời sao lồng lộng,
Vượt cao đợt sóng phủ bờ.

Thiên nga cúi đầu lặng lẽ,
Theo dòng nước cuốn bập bềnh .
Bơ vơ dáng sầu đơn lẻ,
Mặc đời xô dạt lênh đênh.

Tiếng gọi trùng dương sỏi đá,
Mơ hồ dưới đáy vực sâu.
Xôn xao nỗi buồn cỏ, lá,
Bâng khuâng chim hót giọng sầu.

Gió trở mình xoay thật nhẹ,
Thinh không tiếng vút  ngọt ngào.  
Cuốn theo thời gian khe khẽ,
Giật mình hồn ngỡ nghiêng chao …

Thu T.






PHỐ XƯA CHÂN VỀ



Một thoáng trở về thăm phố quen,
Chiều Đông ngất ngưởng đọng bên thềm.
Buốt  khung trời mộng mờ tim tím  ,
Sương ẩn trong tàn lá đứng chen…

Thấp thoáng in soi ánh điện vàng
Suối xinh lơ lửng dưới cầu ngang ,
Lượn lờ uốn nhịp theo làn gió,
Róc rách bên hiên dáng mơ  màng.

Lặng lẽ nép mình bên bóng cây,
Nhà ai cô tịnh giữa trời mây.
Ngẩn ngơ bước chậm, hồn thương cảm.
Nhẹ gót mon men lối đi gầy .
Thầm lặng trên cầu xác lá rơi,
Lẻ loi ,thinh lặng dáng rã rời.
Chân ai đạp dẫm còn in dấu,
Thương kiếp xa lìa vào chơi vơi…

Mây tím chập chùng dần phủ quanh,
Chiều đưa sương lạnh đến nhanh nhanh.
Vẫy tay đưa tiễn tàn nắng nhỏ ,
Ngoảnh mặt luyến lưu dạ chưa đành …

Thu T.
  



ƯỚC MƠ

Em cô  bé  mộng mơ, anh vẫn bảo ,
Cả tâm hồn luôn sũng ướt vần thơ,
Anh thì không , chẳng câu nào trong não,
Vì tránh xa những suy nghĩ vẩn vơ …

 Anh hay hỏi vì  sao em dễ khóc,
Có mưa nằm ẩn sẵn dưới hàng mi ?
Còn anh ư? Đó là điều khó nhọc,
Cố gắng anh không để nhớ, buồn gì .

Anh cũng đã dặn em thôi đừng nhé,
Quên hết đi bao chuyện cũ thương sầu.
Hãy cố vui dù nhiều điều khó thể,
Ngày ngắn thêm có chờ đợi ai đâu!  

 Anh còn nói sợ làm em thương cảm,
Khi vô tình anh gợi vết thương xưa.
Nhưng anh ơi, càng tỏ ra kềm hãm,
Tơ mỏng manh dễ đứt có ai ngờ !

Hãy cho em trút vơi niềm tâm sự ,
Xin anh cùng chia xẻ chút trở trăn.
Bao rối ren giữa chốn đời, phố chợ,
Luôn phủ mờ em trong nỗi băn khoăn…

Cơn mưa dầm cũng có ngày tạnh ráo,
Nỗi lòng tuôn sẽ cạn chẳng gọi mời.
Xin anh hiểu, có đôi khi giông bão
về nhận chìm em trong gió chơi vơi…

Em vẫn mong bầu trời khuya mau sáng,
Ánh dương về bôi xóa hết đêm đen .
Một giấc mơ mang niềm tin tươi rạng ,
Sẽ cho em một hạnh phúc đáp đền ...

Thu T.



Monday, September 19, 2011

TÔI ĐI TÌM LẠI DÒNG SÔNG


Hắt hiu sa mạc bơ phờ
Mò tìm giếng nước , tìm lờ suối trong.
Bờ xa cát chạy nhịp vòng,
Quẩn quanh muôn lối nhỏ bông nắng cài.
Chiều nghiêng tiếng gió bên tai,
U mê một cõi kéo dài nhịp bay.
Thản nhiên thả cát tung đầy,
Dửng dưng bay lạc hạt cay mắt nồng.
Hỏi trời có mấy dòng sông ,
Sao không chia bớt nặng lòng ai ơi  !
Cây khô nước đứng chơi vơi ,
Mây tan tác vẽ đường bơi lượn lờ.
Mênh mang tận chốn xa mờ,
Đường chân trời kẻ đôi bờ mốc ranh.
Hững hờ mây trắng trời xanh,
Vàng đồi thảm cát viền quanh bóng chiều.
Ngây ngô nắng đổ tàn  thiêu,
Khát cơn cháy miệng, tiêu điều thịt da.
Đường về thôi nhé đừng xa,
Hồ, sông hãy đến vượt qua chân đồi….

Thu T.


THU MÊNH MANG (họa thơ Ng.v.Thắng và Hương Saigon)


Nắng hắt hiu gợi nhớ .
Từng sợi buồn ưu tư
Tình Thu đang mời gọi .
Tiếng nhạc sầu vẩn vơ.
  
Thu mênh mang tìm đến
Rực tươi sắc muôn màu.
Tim đơn buồn cô đọng
Ôm tơ sầu gầy hao.

Một lần trên lối nhớ
Con phố vắng đêm dài
Bước chân thầm tản mác
Hắt hiu vàng lá bay.

Ai nhớ về thuở ấy
Vương vấn một mình ta .
Cho Thu sầu tàn héo
Lòng ngơ ngẩn mơ xa…

Vàng khung trời màu nhớ
Tím ánh mắt  xa xưa. 
Đếm thời gian từng tháng
Tình quay quắt như vừa …

Làm sao tình lãng quên
Một thuở nào bên em
Nghe nồng say kỷ niệm .
B vai nhỏ tóc mềm.

Nay lạc loài xứ xa 
Lời yêu cũ chưa nhòa
Lang thang chiều lặng lẽ 
Ta đếm thầm ngày qua…

Thu Tâm
                                                                       Sept 19-2011

Thu về

Thu về gom thương nhớ
Gởi vào cõi vô tư
Nghe hồn Thu réo gọi
Nghe cơn sầu bơ vơ

Thu xưa vừa chợt đến
Lá biếc lại thay màu
Cho tình xưa khơi đọng
Kỹ niệm đầu tiêu hao

Thu về qua lối nhớ
Heo may chợt thở dài
Hàng cây nghiêng bóng mát
Lá vàng xao xác bay

Thương hoài trăng thu ấy
Bàng bạc tình đôi ta
Giờ như chùm lá héo

Bay xa rồi bay xa

Lá vàng ru nỗi nhớ
Bên góc phố, đường xưa
Ai đi quên ngày tháng
Thương nhớ sao cho vừa

Có khi nào Anh quên
Cuộc đời còn có em
Cuộc tình không hoài niệm
Quên tóc mây môi mềm

Thu về trên xứ xa
Mắt rưng rưng lệ nhoà
Đường Thu chồn bước lẻ,
Hư hao ngày tháng qua …

Huong Saigon kính họa
(September 19, 2011)

CHIỀU THU VƯƠNG


Tình vương bao nỗi nhớ
Cho lá sầu tương tư
Thu về lên tiếng gọi
Giọt nắng hờn vu vơ

Thu nào nay lại đến ?
Hàng cây lá úa màu
Sương buồn rơi lắng đọng
Cuộc tình gầy h
ư hao

Thu mang chi niềm nhớ
Cho lá buông tiếng dài
Lối xưa sầu man mác
Phố v
ng chiều mưa bay

Xa nhau chiều Thu ấy
Lỡ bước cuộc tình ta
Cho tim buồn khô héo
Sầu dâng nỗi xót xa

Thu về mang tiếc nhớ
Hình bóng cũ năm xưa
Phai mờ theo năm tháng
Lời yêu nói sao vừa

Thu nào cho ta quên ?
Tình nồng trên môi em
Dấu buồn lên kỷ niệm
Lời yêu ngọt môi mềm

Thu về nghe xót xa
Chiều vương nắng nhạt nhòa
Lá vàng rơi lặng lẽ
Còn đâu ngày tháng qua ...

Nguyễn Vạn Thắng