Thursday, September 15, 2011

THU NHỚ



Gió Thu nhè nhẹ thì thào,
Mênh mang nỗi nhớ nghẹn ngào hồn hoa.
Từng nhịp đập thật thiết tha,
Bóng ai thấp thoáng nửa xa, nửa gần …
Người đi có thấy ngại ngần
Sao mang đi hết cả phần đời em ?
Bên đèn chông đêm từng đêm,
Ngẩn ngơ giấc mộng đi tìm người thương !
Người giờ phiêu bạt màn sương
Mặc ai ôm nỗi vấn vương đắm chìm.
Nhạt nhoà chiếc bóng bên thềm

Trăng chênh chếch tỏa soi thêm lạnh lùng!
Cành hoa trong gió bụi hồng
Nắng mưa vùi dập, não nùng tả tơi …
Hồn anh theo gió chơi vơi
Lệ em tuôn gối đầy vơi vắn dài !
Một đời thôi nhé từ nay …


                                                                            Thu T.

No comments:

Post a Comment