BIỂN NHỚ
Thu chưa kịp tàn, Đông đã sang,
Hoàng hôn cuốn vội giải nắng vàng .
Mênh mông hơi lạnh về giăng lối,
Mây rủ nhau cùng vội vã tan !
Như vẫn riêng riêng một góc trời
Chiều rung tan tác lá Thu rơi.
Từng chiếc lạc lõng về hư ảo,
Cho nỗi nhớ thầm thả chơi vơi …
Người đi bên ấy biết gì không ,
Có thấy tuyết lạnh trắng trời Đông ?
Có hay băng giá về qua cửa,
Có nghe tiếng gọi giữa mênh mông ?
Một bóng trầm tư ngơ ngẩn chiều,
Tìm trong bóng nước mắt đăm chiêu.
Một trời dĩ vãng theo mây trắng ,
Nghiêng ngả gió về thêm quạnh hiu ...
Con phố ngày xưa vẫn nằm đây,
Dấu chân kỷ niệm còn vương đầy.
Dù mưa tuyết có tràn phủ lấp,
Nhưng vết thương lòng đã đá xây !
Thu Tâm
No comments:
Post a Comment