Tôi tiễn người đi một buổi chiều
Một chiều có gió thoảng lao xao…
Hoàng hôn vừa lặn sau ngàn lá,
Rừng đang thay sắc với muôn màu.
Nhìn theo bóng anh xa dần khuất
Trên dòng xe ngược, xuôi nối nhau
Ráng chiều thinh lặng trong hiu hắt
Hồn tôi bỗng chìm sâu, về đâu !!
Thăm thẳm đường xa hun hút sâu,
Từng đám xoay xoay lá xạc xào.
Chỉ một lần đi là vĩnh viễn,
Biết đời sau sẽ được còn nhau ?
Hiu hắt trong sương lạnh rạt rào,
Bâng khuâng tiếng thở khuất chìm sao
Từ trong nỗi nhớ nghe nghèn nghẹn…
chợt nhói dâng cao buốt giọng sầu ...
Tôi lặng lẽ về trên lối nhỏ
Từng chiều ngơ ngác đếm niềm đau
Mùa Thu tan tác, mùa Thu nhớ
Lá đã xa cành, lá về đâu !
TT
No comments:
Post a Comment